Chiều nay không có mưa bay
Chiều nay, một chiều mùa xuân ấm áp, nắng tinh nghịch dạo chơi trên những nụ hồng sau vườn nhà. Hệt như chúng ta, đám trẻ con năm nào học cách buộc những ước mơ tuổi thơ vào cánh diều, để chúng bay vút lên cao. Thời gian trôi nhanh quá anh nhỉ?
- Đợi một người trong hồi ức là cảm giác thế nào?
- Thanh xuân của bạn không phải bộ phim ngôn tình
- Hãy kiên trì, thành công cách bạn không xa nữa đâu
Nhớ năm đó, chúng ta đều là những cô cậu ngốc nghếch, nhát gan, thích thầm nhau nhưng chỉ dám đem tình cảm đơn thuần ấy mà cất giấu sâu tận đáy lòng.
Chúng ta cùng nhau trốn học, anh chở em trên chiếc xe đạp cũ vừa đi vừa hát, cứ thế ngày này qua tháng nọ, rong chơi không biết chán. Lúc đó, mình vô lo vô nghĩ về cái gọi là "tương lai", hay là "sau này", mình đã bỏ qua hết thảy chỉ mong được sống cho trọn vẹn một thanh xuân khi còn có nhau.
Thỉnh thoảng vào ngày chủ nhật được nghỉ học, anh sẽ mang đàn lên rồi cùng với chiếc xe đạp ấy ghé nhà em, chở em cùng đi đến trường. Có lần, em hỏi:
- Hôm nay để em chở anh nhé?
- Em chở nổi không? Anh nặng lắm đó!
Anh liền đáp rồi phì cười khúc khích, lát sau thấy em vẫn chưa chịu ngồi lên xe, anh lại nói tiếp:
- Em chở anh cũng được, nhưng mà để anh đạp cho!
- Thôi để em!
Em chối phắt đi, tỏ ra bản thân mạnh mẽ hơn anh nghĩ, nhưng cuối cùng em chở anh đi chưa được bao lâu thì đã mỏi chân đến rã rời, cuối cùng thì đành phải để anh đạp xuyên suốt chặng đường.
Đến nơi, chúng ta tiến về phía chiếc ghế đá quen thuộc được đặt cạnh gốc bàng già cỗi. Anh ôm đàn và hỏi:
- Em muốn nghe bài gì?
- Để em suy nghĩ xem
Em nhất thời không biết nên chọn bài hát nào, đảo mắt lên xuống một lát rồi lại nhìn anh:
- Anh hát bài nào mới viết đi!
Nhưng anh chưa viết xong, chỉ có một đoạn thôi.
- Vậy anh hát đoạn đó đi!
"Nắng vàng con phố, hoa nghiêng dài trong mắt
Và thu nhẹ trôi rất êm
Chiều nay không có mưa bay
Và anh ngủ quên đã lâu rồi
Ngủ quên trên phố một mình…"
Khoảng thời gian ấy đối với em là khoảng thời gian tuyệt vời và đáng nhớ nhất sau những chuỗi ngày một mình lẻ bóng nơi sân trường, lớp học. Anh cũng có cảm nhận như em, phải không?
Chúng ta đã sống một cách hết mình trong những phút giây không bao giờ quay lại ấy. Có ngày vui vẻ, có ngày hờn dỗi và có cả những ngày buồn tênh khi nhận ra rằng ta sắp phải xa nhau.
- Chắc năm sau em phải đi rồi!
- Em đi đâu?
- Em đi du học ở Canada
Khi đó, em chọn đi du học vì không muốn làm ba mẹ phải buồn lòng. Nhưng nếu như em biết trước những việc sẽ xảy ra sau khi em đi, em sẽ chẳng cam lòng rời khỏi nơi ấy, chẳng đành lòng rời khỏi anh.
Trước khi em đi vài hôm, anh vẫn đến nhà đón em đến trường như trước kia. Vẫn góc quen ấy, cây đàn guitar ấy, anh hát khúc hát tiếp nối đoạn nhạc dang dở hôm trước.
"Mưa là khúc hát, mưa là năm tháng
Còn em là những nhớ mong của đời anh
Chiều nay không có mưa bay
Chỉ có những con đường dài
Cùng anh ngồi hát vu vơ..."
Anh hát chưa trọn vẹn thì nước mắt em đã rưng rưng, rồi cả hai chúng ta đã ngồi ôm nhau khóc nức nở. Thật ra, nếu ngay lúc ấy anh nói:
- Em đừng đi nhé?
Thì có lẽ, em đã không phải chìm ngập trong mớ suy nghĩ hỗn độn của mình suốt một thời gian dài. Sau khi em đi, anh đã hứa sẽ tiếp tục sáng tác để hoàn chỉnh bài hát đó rồi tiếp tục hát em nghe.
Một thời gian sau, anh đã hoàn thành được lời hứa của mình, anh đã hát em nghe, từng câu hát buồn đến xé lòng người phương xa.
"Rồi phiêu linh hát để gió cuốn anh đi mãi xa vời
Làm mây phiêu lãng nơi cuối trời tìm em
Phải làm sao để có nụ cười một ngày mưa bay năm nào
Chiều nay ko có mưa rơi, chiều nay không có những
mộng mơ…”
Em hứa sẽ trở về thăm anh, nghe chính miệng anh hát trực tiếp, nhìn ngắm lại hình ảnh chàng thiếu niên ôm đàn ngồi hát vu vơ như năm nào, khi em vẫn ở bên. Nhưng một thời gian sau, em không còn liên lạc được với anh, em loay hoay tìm kiếm mọi thứ về anh, và em cảm nhận được một điều gì đó đang thôi thúc em về nước.
Khi em về đến mới biết tin anh mãi xa rồi, anh đã thật sự bỏ lại em một mình. Em không biết nên làm gì cả, sự ra đi của anh để lại trong em nỗi mất mát tưởng chừng như không cách nào hoá giải. Em chỉ có thể hát lại bài hát cũ, rồi ôm lấy những kỷ niệm ùa về trong làn nước mắt.
Cuối cùng em cũng hiểu được thế nào là cảm giác của anh ngày ấy, cảm giác của một người ở lại bất lực nhìn người vừa nắm tay mình rời đi trong phút chốc. Nhưng có lẽ, anh nơi ấy cũng không muốn rời xa em, phải không anh? Chắc hẳn thiên đường có việc gấp nên mới mang anh đi vội vàng đến thế…
Lần đầu tiên, em ngồi hát anh nghe sau bao năm tháng đã qua, nỗi đau cũng dần nguôi ngoai, nhưng nỗi nhớ anh vẫn đầy ắp thêm, chẳng vơi đi chút nào.
"Xa dần năm tháng, con đường vẫn thế
Chỉ mưa và anh đứng đây...
chờ em!"
Viết bởi Tuyết Hồng
Go HomePage: Sách Hay 24H hoặc click: Sách hay nhất mọi thời đại, Mua sách online, Bạn đắt giá bao nhiêu, Truyện cổ tích Việt Nam, Mùa xuân nho nhỏ, Tràng giang, Hịch tướng sĩ
Hoá ra sự dịu dàng nào cũng có thời hạn riêng của nó
Lần đầu tiên tôi nhận ra ranh giới của tình bạn và tình yêu lại mong manh đến thế! Hoá ra sự dịu...
Sắp thi rồi, cố gắng thêm một chút nữa nhé học sinh cuối cấp!
Hãy đặt điện thoại xuống, tắt máy tính đi, thành thật mà học thêm vài từ mới, làm thêm vài bài...
Em có hối hận khi ngày đó từng yêu anh…?
Người ta nói tình yêu đầu đời lúc nào cũng không thành? Có lẽ vậy, vì tình yêu đầu là lúc ta học...
Cậu nhất định phải yêu thương bản thân nhé
Yêu thương bản thân chính là biết cách khiến cho bản thân tốt hơn mỗi ngày chứ không phải mỗi lần...
Làm bạn với mưa, một điều tưởng chừng như lạ lẫm ở trên đời, nhưng nó lại là điều mà những...
Suy cho cùng, nơi gọi là "nhà" ấy không nhất định phải có đầy đủ ba mẹ, không nhất định thiết...
Những Dòng Tản Văn Hay Về Tình Yêu
Trong tình yêu có vô vàn cung bậc cảm xúc đang xen: hạnh phúc, đau khổ, buồn, vui,..Cùng tản mạn và những...
Những Dòng Tản Văn Hay Dành Cho Người Cô Đơn
Vì sao càng trưởng thành lại càng cô đơn? Bởi vì cô đơn chính là món quà của sự trưởng thành. Cuộc...
Những Dòng Tản Văn Hay Dành Cho Kẻ Thất Tình
Thất tình thôi mà! Thất tình có gì đáng sợ đâu? Chúng ta vẫn ổn đấy thôi. Đi qua một cuộc tình...
Những Trang Web Review Sách Hay Hàng Đầu Hiện Nay
Mỗi khi thấy một cuốn sách mới, bạn không chắc cuốn sách có hay không, hãy tìm hiểu các trang web review...
Tản Văn - Nỗi buồn là một phần của cuộc sống
Có những ngày đi đến nơi đâu, hay làm bất cứ việc gì chúng ta cũng chỉ toàn "chạm" phải nỗi buồn....
Các bước cần chuẩn bị trước khi muốn sống một cuộc đời bạn mong ước
Làm thế nào để sống một cuộc sống mà mình mong ước, mình yêu thích? Câu trả lời là bạn cần phải...
Review xem nhiều
Review mới nhất